10h00′ sáng, 30/4/1975, đồng chí Nguyễn Thanh – Trưởng phòng 70 thuộc Cục Tình báo (phòng 70 là phòng chuyên theo dõi tin địch bằng phương tiện kỹ thuật, bám máy từng phút, từng giờ) chạy vào báo cáo Tổng hành dinh: “Đài Phát thanh Nhật Bản loan tin Quân Giải phóng có xe tăng dẫn đầu đang tiến vào Sài Gòn”. Tin về dồn dập. Đến 10h50′, Cục Tình báo báo cáo Tổng hành dinh: “Quân ta đã vào dinh Tổng thống ngụy,”….11h30′: “Ta đã giải phóng Sài Gòn, Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng”. Khu vực nhà D67 và “Nhà con rồng” rộn lên những tiếng hô vang mừng chiến thắng. Các đồng chí trong Bộ Chính trị, Quân ủy Trung ương vui mừng, phấn khởi, nghẹn ngào và xúc động ôm chầm lấy nhau.
Trước đó vài phút thôi, Sở chỉ huy tiền phương Chiến dịch Hồ Chí Minh reo mừng trong niềm vui chiến thắng. Không còn là chuyện bất ngờ mà ai nấy đều giàn giụa nước mắt, siết chặt tay nhau, phấn khởi, tự hào. Các đồng chí Lê Đức Thọ, Phạm Hùng, Văn Tiến Dũng xúc động ôm hôn mọi người. Đồng chí Đinh Đức Thiện, vui tính là thế, mà giờ lại là người khóc ra tiếng to nhất. Đồng chí Trần Văn Trà, đôi mắt đỏ hoe, nghẹn ngào sung sướng. Riêng đồng chí Phạm Hùng, mở phanh chiếc áo bà ba, vừa cười to vừa bình luận sảng khoái, vừa ra lệnh chuẩn bị tiếp quản Sài Gòn.
Trích hồi ký của Đại tướng Võ Nguyên Giáp.