Nhắc đến nguyên Bá»™ trưởng Thương mại Trương Äình Tuyển, ngưá»i dân ai cÅ©ng nhá»› hình ảnh ông tại những phiên đà m phán gia nháºp WTO vá»›i tuyên ngôn: “Việt Nam không thể và o WTO vá»›i bất cứ giá nà o!”.
Bá»™ trưởng Trương Äình Tuyển là “tư lệnh” Việt Nam trong 14 phiên trưá»ng kỳ đà m phán kéo dà i 11 năm, trá»±c tiếp là 8 năm 2 tháng và 26 ngà y ròng rã. Công lao và tâm huyết đó nhất định sẽ được lịch sá» ghi nháºn.
“Chất quan” Trương Äình Tuyển là chất ham há»c, ham Ä‘á»c. Má»™t lần tôi vá» sân bay Phú Bà i đón ông từ Nam ra Huế. Khi xuống máy bay, ông má»™t tay xách cặp, má»™t tay ôm và o ngá»±c má»™t táºp dà y tà i liệu, báo. Hình như trên máy bay ông mải Ä‘á»c tà i liệu, Ä‘á»c báo, nên khi máy bay dừng, ông quên sắp xếp và o cặp.
Thấy Ä‘oà n Huế ra sân bay đón, ông quên mất là mình Ä‘ang ôm chồng tà i liệu, liá»n giÆ¡ tay chà o, thế là tà i liệu bay tung toé khắp nÆ¡i. Ông tranh thá»§ Ä‘á»c và đá»c chăm chú từng phút má»™t.
Khi ngồi chá»§ trì cuá»™c há»p, ông Ãt khi cà vạt, comple, kể cả khi đón thá»§ tướng hay phó thá»§ tướng vá» là m việc vá»›i há»™i nghị cá»§a Bá»™, hình như ông không thÃch loại y phục lá»… lạt gò bó nà y.
Ngồi há»p, tay ông chống má, mắt lim dim như ngá»§. Mặt ông hốc hác, phong trần. Nhưng khi có đại biểu nà o đó nói ý gì đó “có vấn đỔ, ông ngồi báºt dáºy, mở cuốn sổ trước mặt ghi ghi, rồi lại ngồi lim dim lắng nghe.
Ở má»™t cuá»™c há»p ná» tại Quảng Trị, khi thấy giám đốc má»™t doanh nghiệp Ä‘á»c bản báo cáo viết sẵn, ông bá»—ng rá»i vị trà đến vá»— vai, ngắt lá»i:
– Anh là giám đốc hay cán bá»™ công ty?”.
Giám đốc mặt tái mét, run như cầy sấy:
– Dạ, báo cáo Bá»™ trưởng, em là giám đốc ạ!
– Giám đốc sao không nhá»› việc công ty mà phải Ä‘á»c báo cáo viết sẵn. ÄÆ°a bản nà y cho nhà báo Ngô Minh. Tôi há»i gì anh trả lá»i nấy, được không? Anh xem, tôi là Bá»™ trưởng, công việc cả ngà nh mà há»p vá»›i các anh tôi có Ä‘á»c bà i viết sẵn bao giỠđâu!
Ảnh: L.G.
Ông Tuyển là ngưá»i không thÃch quan cách. Hồi ông là m Bà thư Nghệ An, tôi đến phòng Bà thư cá»§a ông, thấy góc phòng có bếp ga, xoong nồi, chén bát. Tôi ngạc nhiên há»i: “Thế không có ai phục vụ cho anh à ?”.
Ông cưá»i: “Là m sao phải có thêm má»™t ngưá»i phục vụ! Mình ăn được thì nấu được chứ”. Ông tá»± đạp xe đạp Ä‘i chợ Vinh mua thá»±c phẩm vá» nấu lấy ăn. Nấu má»™t bữa, ăn cả ngà y.
Ngà y nghỉ cuối tuần, không há»p hà nh gì, ông nhảy tà u há»a ra Hà Ná»™i vá»›i vợ con. Tôi nghe anh em cán bá»™ Tỉnh á»§y Nghệ An kể, văn phòng tỉnh uá»· trang bị cho ông cái tá»§ lạnh, nhưng ông không nháºn. Ông chỉ đỠnghị mua cái bình gas, hết bao nhiêu tiá»n ông trả.
Trong lúc bà thư, chá»§ tịch nhiá»u tỉnh, huyện, giám đốc các sở Ä‘i xem bóng đá phải là xe con, dù nhà chỉ cách sân váºn động cây số thì Bà thư Tỉnh uá»· Trương Äình Tuyển vẫn đạp xe đạp ra sân váºn động mua vé xem bóng đá.
Ông Tuyển là ngưá»i thẳng thắn và liêm khiết. Khi ông là m Bà thư Nghệ An, lãnh đạo tỉnh bà n nhau định phân phối má»™t mảnh đất và xây nhà cho ông. Ông liá»n từ chối vá»›i lý do: “Tôi đã có nhà ở Hà Ná»™i rồi”.
Dịp Äại há»™i Äảng bá»™ các huyện, văn phòng Tỉnh uá»· Nghệ An bố trà xe con cho Bà thư, các phó bà thư, các Trưởng ban, còn anh em chuyên viên thì Ä‘i chung xe 16 chá»— ngồi. Äó là “táºp tục” xưa nay, nên há» không cần há»i ý kiến Bà thư má»›i.
Äến giá» xuất phát, thấy xe con, xe ca đỗ san sát trong sân, ông Tuyển ngạc nhiên há»i: “Xe Ä‘i đâu mà nhiá»u thế nà y?”. Má»™t ông văn phòng thưa: “Thưa anh, xe Ä‘i Äại há»™i huyện…”. Ông đỠmặt phán: “Các xe con vá». Còn tất cả lên xe ca. Tiá»n đâu mà xe cá»™ rầm rầm thế?”.
Lần khác, ông nháºn được giấy má»i dá»± Äại há»™i Äảng bá»™ huyện ná». Äúng giỠông nhá» má»™t anh cán bá»™ chở xe máy xuống huyện. Toà n cán bá»™ huyện á»§y vì không biết mặt bà thư má»›i, nên cứ ra cổng để đón Ä‘oà n xe cá»§a tỉnh á»§y vá». Chá» mãi, đến khi thấy chiếc xe ca chở cán bá»™ tỉnh, há»i ra má»›i chưng há»ng: Bà thư tỉnh uá»· má»›i Ä‘ang ngồi Ä‘á»c tà i liệu trong há»™i trưá»ng đại há»™i từ lâu rồi!
Lên dá»± Äại há»™i Äảng bá»™ má»™t huyện miá»n núi, sau khi bầu bán xong, kết thúc há»™i nghị, huyện uá»· chiêu đãi rất thịnh soạn.
Cuối bữa tiệc, Bà thư tỉnh uá»· há»i Bà thư huyện uá»· má»›i: “Ông là m sao có nhiá»u tiá»n mà chiêu đãi nhiá»u ngưá»i thịnh soạn thế nà y?”. Ông bà thư huyện tái mặt: “Dạ thưa anh, bốn năm năm má»›i có má»™t lần”.
Ông Tuyển nghiêm sắc mặt: “Tiá»n là tiá»n thuế cá»§a dân, miá»n núi lại nghèo, dân Ä‘ang đói, ông không xót sao? Còn Ä‘i dá»± đại há»™i xã thì há»p xong là ông vá» rất nhanh, vì ngại xã phải má»i cÆ¡m. Rá»§ anh em cùng Ä‘i vá» dá»c đưá»ng ăn quán. Khi ăn quán ông thưá»ng già nh “quyá»n” trả tiá»n vì “Lương tôi cao hÆ¡n các cáºu”.
Bà con tiểu thương bán thá»±c phẩm chợ Vinh do xem tivi nên biết mặt ông Tuyển. Khi mua rau, cá, ông há»i bà con “có bán đắt không đấy?”. Bà con trả lá»i ngay: “Là m bà thư tỉnh uá»· mà tá»± Ä‘i chợ nấu ăn, là bà con biết rồi. Bà con thương lắm, tin lắm, không bán đắt mô!”.
Ông Tuyển vá» là m bà thư Nghệ An chưa trá»n nhiệm kỳ, mà có huyện miá»n núi như Tân Kỳ ông đến thị sát tá»›i 3 lần. Ông Ä‘i cÆ¡ sở không bao giá» báo trước. Không bao giỠđể huyện hay nông trưá»ng, nhà máy lo chá»— ngá»§, đãi đằng cÆ¡m nước, mà tất cả Ä‘á»u do Văn phòng tỉnh uá»· chuẩn bị theo sá»± chỉ đạo cá»§a ông.
Ngưá»i dân Nghệ An còn kể nhiá»u giai thoại nữa, như chuyện ông Tuyển cứ sau má»—i cái Tết lại ná»™p và o ngân quỹ cá»§a tỉnh hà ng tá»· đồng. Äó là tiá»n mà các quan chức Nghệ An mang ra Hà Ná»™i “chúc Tết” gia đình Bà thư khi ông không ở nhà . Ông bắt vợ nháºn và cho và o má»™t cái hòm, như “hòm công đức”…
Má»™t lần Äoà n công tác bá»™ Thương mại từ Huế ra Quảng Trị. Sở thương mại tỉnh cho hai chiếc xe đến chở Ä‘oà n. Má»™t chiếc xe con 4 chá»— và má»™t chiếc xe 22 chá»— ngồi.
Bá»™ trưởng Trương Äình Tuyển ra khá»i khách sạn, lên thẳng chiếc xe ca ngồi và o vị trà thứ hai sau lưng lái xe. Lãnh đạo tỉnh thiết tha đỠnghị Bá»™ trưởng xuống Ä‘i xe con.
Ông cưá»i bảo: “Các ông vẽ chuyện. Äây ra Äông Hà xe nà y chở Ä‘oà n còn rá»™ng, Ä‘i thêm xe con là m gì cho tốn!”. Từ Quảng Trị ra Quảng Bình cÅ©ng váºy. Lần nà y thì Bá»™ trưởng nổi nóng Ä‘uổi anh lái xe con: “Em đưa xe vá» ngay!”.
Còn có cả má»™t bá»™ trưởng Trương Äình Tuyển rất yêu văn chương và quý mến các nhà văn. Ông hay đà m đạo văn chương vá»›i các nhà thÆ¡ Nguyá»…n Trá»ng Tạo, Hoà ng Trần Cương…
Khi ông má»›i lên bá»™ trưởng, cái tên Phùng Quán vẫn gây “sợ sệt” đối vá»›i nhiá»u ngưá»i. Thế mà ông dám má»i nhà văn Phùng Quán đến cÆ¡ quan Bá»™ Thương mại Ä‘á»c thÆ¡. Và o Huế, dù há»p hà nh cấp táºp, tối đến ông vẫn bảo tôi rá»§ mấy anh chị nhà thÆ¡ Huế đến chá»— ông để gặp gỡ và đá»c thÆ¡ cho vui.
Trong những cuá»™c như thế, ông chăm chú nghe thÆ¡ anh em và say sưa Ä‘á»c những bà i thÆ¡ má»›i cá»§a mình cho đến táºn khuya. ThÆ¡ ông rất tâm trạng và rất má»›i. Trong chuyến Ä‘i thăm lăng má»™ Taj Mahal, Di sản thế giá»›i ở Ấn Äá»™, ông có bà i thÆ¡ “Viết ở lâu đà i Batmahal”:
Bátmahan sừng sững giữa trá»i
Pho sỠđá ghi cảnh Ä‘á»i nghịch lý
Vua khóc vợ xây Ä‘á»n đà i kỳ vỹ
Tôi khóc ngưá»i thợ đá
Äá Æ¡i!
Sang Nga, Ä‘i bên sông Nê Va gặp cô gái Hồi choà ng khăn che mặt, ông viết: “Mắt mồ côi anh gặp mắt em rồi”. Có lần má»™t số Tết báo Thương mại có in má»™t bà i thÆ¡ ông viết tặng vợ nhưng ký má»™t bút danh khác. Bà i thÆ¡ ghi công vợ bao năm chăm lo việc há», việc nhà , “Còn anh năm tháng hà nh nghá» phiêu diêu”.
Tôi há»i: “Sao anh là m Bá»™ trưởng lại gá»i là “hà nh nghá» phiêu diêu?”. Ông cưá»i: “Luáºt pháp, chÃnh sách mình chưa chặt, còn nhiá»u kẽ hở để bá»n xấu lợi dụng, nên là m bá»™ trưởng bây giá» “chết” lúc nà o không biết, không phiêu diêu là gì nữa!”.
Ông Tuyển có cả má»™t táºp thÆ¡ tình. Toà n những bà i không có đầu Ä‘á». Äó là những bà i thÆ¡ “khóc” má»™t cuá»™c tình thá»i trai trẻ. Ông có câu thÆ¡ há»a rất đúng chân dung cá»§a mình:
Tôi khảo cổ chÃnh tôi và thấy
Một xấp dà y ngu ngơ…
Có lần tôi há»i ông: “Sao anh không xuất bản thÆ¡ mình? Ông cưá»i nheo mắt: Mình in thÆ¡ bây giá» thiên hạ sẽ bảo Bá»™ trưởng lấy “tiá»n chùa” in thÆ¡ à ! In thÆ¡ thì vá»™i gì. Nà ng thÆ¡ bá» mình má»›i sợ…
MỌI NGƯỜI CÓ THỂ CHIA SẺ RỘNG RÃI
—————-
( C ): Ngô Minh