Một câu nói không phải trong Tuyên ngôn nhưng đã làm xúc động toàn thể đồng bào nước Việt khi Bác dừng lại hỏi: “Tôi nói đồng bào nghe rõ không?”. Đó là biểu hiện sinh động tư tưởng lấy dân làm gốc của Bác.
Có một điều chắc chắn rằng, lãnh tụ của tất cả các quốc gia trên toàn thế giới khi đọc những bài diễn văn quan trọng, và đặc biệt quan trọng khi phát đi cho toàn thế giới một thông điệp của dân tộc mình, đó là Tuyên ngôn độc lập, thì đều rất trịnh trọng, trong không khí trang nghiêm và không muốn bài diễn văn của mình bị ngắt quãng. Cái khoảng cách địa vị giữa lãnh tụ và người dân lúc ấy là rất lớn. Thế nhưng ở Việt Nam và cũng chỉ riêng có ở Việt Nam thì khác, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã làm một điều mà không có lãnh tụ nào trên thế giới từng làm. “Tôi nói đồng bào nghe rõ không?”.
“Có! Có…!”. Cả quảng trường tiếng hô vang dậy như sấm. Nhiều người vừa hô vừa khóc bởi không ngờ Bác lại giản dị và gần gũi đến thế.
Nhưng nhìn nhận thấu đáo, đó cũng chỉ là thời khắc lịch sử để thấy rõ hơn quan điểm, tình cảm, tấm lòng của Bác với dân tộc, với nhân dân. Lúc sinh thời, gắn liền với chặng đường lịch sử của dân tộc, trong kháng chiến cũng như sau này khi lãnh đạo toàn dân tộc thực hiện nhiệm vụ cách mạng, Bác Hồ luôn gần gũi, lắng nghe ý kiến của dân và mong muốn làm cho dân hiểu. Theo Bác, có gần gũi nhân dân mới hiểu được dân, mới vận động được nhân dân thực hiện các chủ trương chính sách nhằm đem lại ấm no hạnh phúc cho dân, mới giành được tất cả mục tiêu cho dân tộc.
Hoàng Trung.