ÄÆ°á»£c tin nhân dân phản ánh vỠđồng chà nà y, má»™t hôm, Bác cho gá»i lên Việt Bắc. Bác dặn trạm đón tiếp, dù đồng chà nà y có đến sá»›m, cÅ©ng giữa trưa má»›i cho đồng chà ấy và o gặp Bác.
Trá»i mùa hè, nắng chang chang, Ä‘i bá»™ đúng ngá» nên đồng chà Trung Ä‘oà n vã cả mồ hôi, ngưá»i như bốc lá»a. Äến nÆ¡i, Bác đã chá» sẵn. Trên bà n đặt hai cốc nước, má»™t cốc nước sôi có ý chừng vừa như má»›i rót, bốc hÆ¡i nghi ngút, còn cốc kia là nước lạnh.
Sau khi chà o há»i xong, Bác chỉ và o cốc nước nóng nói:
– Chú uống Ä‘i.
Äồng chà cán bá»™ kêu lên:
– Trá»i! Nắng thế nà y mà Bác lại cho nước nóng là m sao cháu uống được.
Bác mỉm cưá»i:
– À ra thế. Thế chú thÃch uống nước nguá»™i, mát không?
– Dạ có ạ.
Bác nghiêm nét mặt nói:
– Nước nóng, cả chú và tôi Ä‘á»u không uống được. Khi chú nóng, cả chiến sÄ© cá»§a chú và cả tôi cÅ©ng không tiếp thu được. Hòa nhã, Ä‘iá»m đạm cÅ©ng như cốc nước nguá»™i dá»… uống, dá»… tiếp thu hÆ¡n.
Hiểu ý Bác giáo dục, đồng chà cán bá»™ nháºn lá»—i, hứa sẽ sá»a chữa.