9 tuổi, cô bé Thu đã là giao liên hoạt động tại Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng (nay là tỉnh Quảng Nam) chuyển tài liệu, thư từ cho cán bộ chiến sĩ trong vùng bí mật.
Một lần nọ, Thu thấy một chú bộ đội ta bị bắt, địch tra tấn dã man nhưng vẫn một mực không khai báo. Hình ảnh đó đã in sâu vào tâm trí của Thu. Không khai thác được lời nào từ người chiến sĩ đó, địch đem ra xử bắn. Trước khi chết, anh còn hô to “Bác Hồ muôn năm”!
Về nhà, Thu hỏi những người thân trong gia đình: “Bác Hồ là ai?”. “Bác Hồ ở ngoài Bắc và rất yêu các cháu thiếu niên, nhi đồng. Con muốn được gặp Bác Hồ phải giúp các cô chú bộ đội đánh đuổi quân xâm lược, giải phóng quê hương, đất nước” – mẹ Thu trả lời. Từ đó, ước mong gặp Bác Hồ đã thôi thúc cô.
11 tuổi, Thu xung phong vào đội xung kích bí mật của xã hoạt động tại vùng giáp danh giữa hai huyện Điện Bàn và Duy Xuyên, vận chuyển vũ khí tham gia chống càn trên mặt trận Quảng – Đà. Năm 1967, Thu được giao nhiệm vụ canh chừng các động tĩnh của đồn bốt địch để báo cáo. Thấy lính Mỹ – Ngụy đem rất nhiều súng ra lau chùi, cô cùng 3 bạn nhỏ bí mật nhặt sỏi, cát nhét vào các nòng súng. Tối đó, bộ đội ta tập kích đồn địch, đánh giáp lá cà, không có vũ khí chống trả, địch bị ép ra mép sông, bỏ chạy tán loạn, bỏ lại những khẩu súng toác nòng dính máu. Trận đánh đó ta thắng lớn mà không bị tổn thất. Riêng Thu, được phong tặng danh hiệu dũng sĩ diệt Mỹ khi mới 13 tuổi!
Hình ảnh: Nữ dũng sĩ diệt Mỹ Hồ Thị Thu (áo trắng) đang kể về chiến công của mình với Bác Hồ và Bác Tôn.
St