Khi đất nÆ°á»›c bị xâm lược, gặp há»a binh Ä‘ao, triệu triệu ngÆ°á»i hiên ngang bÆ°á»›c và o cuá»™c chiến, không mảy may vị ká»·, gợn tâm nghÄ© đến mÆ°u cầu váºt chất, quyá»n được sống. Cứ thế há» lao lên, nhắm thẳng quân thù mà bắn. CÅ©ng trong hoà n cảnh giang sÆ¡n tăm tối, Ä‘iêu linh đó, nhiá»u ngÆ°á»i khác được Äảng, Nhà nÆ°á»›c Æ°u ái cho Ä‘i nÆ°á»›c ngoà i há»c táºp, những ngÆ°á»i Ä‘ang bÆ°á»›c qua lằn ranh sinh tá», chiến đấu trên chiến trÆ°á»ng cÅ©ng gá»i gắm, kỳ vá»ng và o những ngÆ°á»i được xuất ngoại, mong hỠđược bình an, chăm chỉ há»c táºp, nghiên cứu để thà nh tà i, trở vá» giúp nÆ°á»›c, xây dá»±ng Tổ quốc sau ngà y giải phóng to đẹp hÆ¡n, Ä‘Ã ng hoà ng hÆ¡n. Tức là , khi những ngÆ°á»i khác chịu gian khổ, hy sinh cho Tổ quốc được sống, thì má»™t số ngÆ°á»i xuất ngoại lại được hưởng cuá»™c sống thanh bình, an nhà n nÆ¡i trá»i Tây. Thế rồi, Äất nÆ°á»›c hòa bình, những ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra từ cuá»™c chiến Ãt hÆ¡n nhiá»u so vá»›i lúc những Ä‘oà n quân Ä‘i và o cuá»™c chiến, tháºm chà bÆ°á»›c ra cuá»™c chiến rồi mà vẫn không được hưởng hạnh phúc, no ấm, đủ đầy vì đất nÆ°á»›c còn nghèo, con Ä‘au thÆ°Æ¡ng, vết cắt chiến tranh chÆ°a là nh; bản thân há» thân thể, tâm trà cÅ©ng không là nh lặn gì. Há» vừa váºt lá»™n vá»›i cuá»™c sống, vừa cố gắng vượt qua những cÆ¡n Ä‘au bằng ký ức chiến tranh, bằng những giấc ngủ má»™ng mị, bằng những âm thanh bom đạn chát chúa, xé thịt, bá»ng rát văng vẳng bên tai má»—i đêm, bằng những giấc mÆ¡ ú á»› gá»i tên đồng Ä‘á»™i, bằng những tiếng hô xung phong trong những ngà y chiến tráºn bám vÃu lấy cÆ¡ thể… thì những ngÆ°á»i xuất ngoại kết thúc khoảng thá»i gian êm ả ở bên Tây, trở vá» Tổ quốc, được bố trà công việc, có lÆ°Æ¡ng, có thưởng, ngồi phòng lạnh, phòng đẹp nghiên cứu mát rÆ°á»i rượi, sang chảnh là m việc, nghiên cứu khoa há»c, Ä‘á» xuất chÃnh sách xây dá»±ng đất nÆ°á»›c. Trong số há» nhiá»u ngÆ°á»i thăng tiến nhanh chóng trên con Ä‘Æ°á»ng quan lá»™, nhiá»u ngÆ°á»i trở nên già u có, được gá»i bằng hai chữ ÄẠI GIA.
Dù trái cảnh, ngược Ä‘á»i, những ngÆ°á»i sống chết vá»›i Tổ quốc trong chiến tranh không má»™t tiếng kêu than, trách móc, so sánh, đòi há»i, há» im lặng, lầm lÅ©i lao Ä‘á»™ng giản Ä‘Æ¡n, gặm nhấm quá khứ để sống trá»n vẹn má»™t kiếp ngÆ°á»i, há» cÅ©ng hiểu: Äã hy sinh thì phải hi sinh trá»n vẹn má»›i không có lá»—i vá»›i non sông. Còn những ngÆ°á»i đã từng xuất ngoại, trở thà nh tầng lá»›p trà thức, nay là nhà nghiên khoa há»c, là nhà kinh tế, là quan to, là đại gia, nhà đẹp, xe sang, cuá»™c sống dÆ° thừa váºt chất nhÆ° báºc vÆ°Æ¡ng giả mà ná»n tảng của cuá»™c sống ấy không chỉ là tiá»n của của Nhà nÆ°á»›c, của Nhân dân, không chỉ là sức lao Ä‘á»™ng, chất xám của bản thân, mà còn bằng chÃnh máu xÆ°Æ¡ng của những ngÆ°á»i từng ở lại dấn thân và o cuá»™c chiến, thì có không Ãt kẻ tá»± cho mình cấp tiến, tÆ° duy má»›i, tÆ° duy khoa há»c thượng đẳng, há» trở nên hung hăng đâm thẳng ngá»n giáo là m bằng kim – tiá»n và o thẳng trái tim của những ngÆ°á»i từng đổ máu trên chiến trÆ°á»ng, há» hùa và o nhau trên bà n nháºu đầy rượu ngoại, thức ăn ngon, rôm rả, bà n Ä‘Ã m vá» cuá»™c chiến tranh chống ngoại xâm mà há» măy mắn không trở thà nh má»™t phần trong đó. Há» xét lại tất cả, xét lại cả tÃnh chất, mục tiêu, ý nghÄ©a của chiến tranh, xét lại cả hà nh vi tà n bạo của kẻ thù, há» biến những ngÆ°á»i đã đổ máu, lấy máu của mình trải lên con Ä‘Æ°á»ng láºp nghiệp của há» trở thà nh những ngÆ°á»i lạc lối, bÆ¡ vÆ¡, ngu muá»™i. Há» coi những kẻ xâm lược là cứu tinh văn minh, xem những kẻ từng là tay sai, bán nÆ°á»›c là chÃnh danh, đồng nghÄ©a máu của những ngÆ°á»i yêu nÆ°á»›c đổ xuống trong chiến tranh là vô nghÄ©a, phi nghÄ©a, bất nghÄ©a. Há» dùng là luáºn, là lẽ tây hóa biện minh cho âm mÆ°u xét lại, dùng quyá»n uy và đồng tiá»n để che lấp sá»± tháºt, để đánh tráo bản chất.
Ná»—i Ä‘au, sá»± bất hạnh không chỉ đến từ kẻ thù, không chỉ bởi cuá»™c sống vất vả, bất công, mà ná»—i Ä‘au cà ng lá»›n, cà ng Ä‘au Ä‘á»›n gấp bá»™i bởi sá»± vô tâm, phản bá»™i của những ngÆ°á»i anh em, đồng loại.
Dù xã hội còn những khó khăn, tiêu cực nhất định nhưng đừng bao giỠvì thế mà phản bội.
Tiếng Tổ Quốc