Äôi dép cá»§a Bác “ra Ä‘á»i’’ và o năm 1947, được ‘’chế tạo’’ từ má»™t chiếc lốp ô tô quân sá»± cá»§a thá»±c dân Pháp bị bá»™ đội ta phục kÃch tại Việt Bắc. Äôi dép Ä‘o cắt không dà y lắm, quai trước to bản, quai sau nhá» rất vừa chân Bác.
Trên đưá»ng công tác, Bác nói vui vá»›i các cán bá»™ Ä‘i cùng:
– Äây là đôi hà i vạn dặm trong truyện cổ tÃch ngà y xưa… Äôi hà i thần đất, Ä‘i đến đâu mà chẳng được.
Gặp suối hoặc trá»i mưa trÆ¡n, bùn nước và o dép khó Ä‘i, Bác tụt dép, xách tay. Äi thăm bà con nông dân, sải chân trên các cánh đồng Ä‘ang cấy, Ä‘ang vụ gặt, Bác lại xắn quần cao lá»™i ruá»™ng, tay xách hoặc nách kẹp đôi dép…
Mưá»i má»™t năm rồi vẫn đôi dép ấy… Các chiến sÄ© cảnh vệ cÅ©ng đã đôi ba lần “xin’’ Bác đổi dép nhưng Bác bảo “vẫn còn Ä‘i được’’.
Cho đến lần Ä‘i thăm Ấn Äá»™, khi Bác lên máy bay, ngồi trong buồng riêng thì má»i ngưá»i trong tổ cảnh vệ láºp mẹo giấu dép Ä‘i, để sẵn má»™t đôi già y má»›i…
Máy bay hạ cánh xuống Niu-đê-li, Bác tìm dép. Má»i ngưá»i thưa:
Có lẽ đã cất xuống khoang hà ng cá»§a máy bay rồi… Thưa Bác….
– Bác biết các chú cất dép cá»§a Bác Ä‘i chứ gì. Nước ta còn chưa được độc láºp hoà n toà n, nhân dân ta còn khó khăn, Bác Ä‘i dép cao su nhưng bên trong lại có đôi tất má»›i thế là đủ lắm mà vẫn lịch sá»± – Bác ôn tồn nói.
Váºy là các anh chiến sÄ© phải trả lại dép để Bác Ä‘i vì dưới đất chá»§ nhà đang nóng lòng chỠđợi…
Trong suốt thá»i gian Bác ở Ấn Äá»™, nhiá»u chÃnh khách, nhà báo, nhà quay phim… rất quan tâm đến đôi dép cá»§a Bác. Há» cúi xuống sá» nắn quai dép, thi nhau bấm máy từ nhiá»u góc độ, ghi ghi chép chép… là m tổ cảnh vệ lại phải má»™t phen xem chừng và bảo vệ “đôi hà i thần kỳ†ấy.
Năm 1960, Bác đến thăm má»™t đơn vị Hải quân nhân dân Việt Nam. Vẫn đôi dép “thâm niên†ấy, Bác Ä‘i thăm nÆ¡i ăn, chốn ở, trại chăn nuôi cá»§a đơn vị. Các chiến sÄ© rồng rắn kéo theo, ai cÅ©ng muốn chen chân, vượt lên để được gần Bác hÆ¡n. Bác vui cưá»i nắm tay chiến sÄ© nà y, vá»— vai chiến sÄ© khác. Bá»—ng Bác đứng lại:
– Thôi, các cháu giẫm là m tụt quai dép cá»§a Bác rồi…
Nghe Bác nói, má»i ngưá»i dừng lại cúi xuống yên lặng nhìn đôi dép rồi lại ồn à o lên:
– Thưa Bác, cháu, cháu sá»a…
– Thưa Bác, cháu, cháu sá»a được ạ…
Thấy váºy, các chiến sÄ© cảnh vệ trong Ä‘oà n chỉ đứng cưá»i vì biết đôi dép cá»§a Bác đã phải đóng Ä‘inh sá»a mấy lần rồi…Bác cưá»i nói:
– CÅ©ng phải để Bác đến chá»— gốc cây kia, có chá»— dá»±a mà đứng đã chứ! Bác “lẹp xẹp†lết đôi dép đến gốc cây, má»™t tay vịn và o cây, má»™t chân co lên tháo dép ra:
– Äây! Cháu nà o giá»i thì chữa há»™ dép cho Bác…Má»™t anh nhanh tay già nh lấy chiếc dép, giÆ¡ lên nhưng ngá»› ra, lúng túng. Anh bên cạnh liếc thấy, “vượt vây†chạy biến…
Bác phải giục:
– Æ kìa, ngắm mãi thế, nhanh lên cho Bác còn Ä‘i chứ. Anh chiến sÄ© lúc nãy chạy Ä‘i đã trở lại vá»›i chiếc búa con, mấy cái Ä‘inh:
– Cháu, để cháu sá»a dép…Má»i ngưá»i dãn ra. Phút chốc, chiếc dép đã được chữa xong. Những chiến sÄ© không được may mắn chữa dép phà n nà n:
– Tại dép cá»§a Bác cÅ© quá. Thưa Bác, Bác thay dép Ä‘i ạ..
Bác nhìn các chiến sĩ nói:
– Các cháu nói đúng… nhưng chỉ đúng có má»™t phần… Äôi dép cá»§a Bác cÅ© nhưng nó chỉ má»›i tụt quai. Cháu đã chữa lại chắc chắn cho Bác thế nà y thì nó còn ‘’thá»â€™â€™ lắm! Mua đôi dép khác chẳng đáng là bao, nhưng khi chưa cần thiết cÅ©ng chưa nên… Ta phải tiết kiệm vì đất nước ta còn nghèo….
Äôi dép cá nhân đã váºy, còn “đôi dép†ôtô cá»§a Bác cÅ©ng thế!â€
Äôi tất cÅ© sá»n, rách đã được xoay và o trong để không còn thấy rách. “- Äấy, có trông thấy rách nữa đâu…â€- Bác nói. Mưá»i má»™t năm Ä‘i duy nhất má»™t đôi dép và khi tụt quai lại sá»a lại và tá»± hà o là còn “ thá»â€ lắm. Äá»c câu chuyện vừa xót xa vừa khâm phục, xót xa vì đất nước trong hoà n cảnh khó khăn, vị lãnh tụ cá»§a đất nước 11 năm Ä‘i má»™t đôi dép là m từ chiếc lốp ô tô, khâm phục vì trong khó khăn Bác vẫn lạc quan vui vẻ, để lại cho chúng ta tấm gương vá» sá»± tiết kiệm tháºt là quý báu.
Cà ng Ä‘á»c cà ng yêu quý Bác hÆ¡n, cà ng hiểu những tư tưởng những bà i há»c cá»§a Ngưá»i không phải những gì quá xa lạ, cao sang mà chúng ta không thể vá»›i tá»›i, đó chỉ là những sinh hoạt Ä‘á»i sống thưá»ng ngà yquanh chúng ta.Cuá»™c sống báºn rá»™n vá»›i bao lo lắng muá»™n phiá»n vá» kinh tế, gia đình, công việc,…chúng ta có Ãt thá»i gian để ngồi lại và ngẫm rằng mình đã và đang là m gì theo gương cá»§a Bác. Nhưng chợt nháºn ra đâu phải cần hô hà o khẩu hiệu, đâu cần phải những lá»i lẽ hùng hồn để chứng tá» rằng mình Ä‘ang sống và là m việc theo tư tưởng và tấm gương cá»§a Bác.
📌BÀI HỌC KINH NGHIỆM:
Bà i há»c mà chúng ta rút ra được trong câu chuyện nà y chÃnh là má»™t lối sống giản dị, tiết kiệm ở Bác Hồ. Dù ở địa vị cà ng cao nhưng Ngưá»i cà ng giản dị, trong sạch, cả má»™t Ä‘á»i không xa xỉ, hoang phÃ. Cuá»™c Ä‘á»i cá»§a Bác là tấm gương sáng ngá»i vỠđức: Cần, kiệm, liêm, chÃnh, chà công vô tư. Nếp sống giản dị cá»§a Bác chÃnh là tấm gương để má»—i ngưá»i chúng ta noi theo.
Trần Thị Mai