Bác viết di chúc sáng nay trầm tĩnh trong lòng
Trong suốt lá»i văn Bác sá»a từng chấm câu, dấu phẩy
Ngỡ như để khuây ta, Bác có cưá»i kia đấy
Ta không thấy rõ Bác cưá»i, chỉ bởi chúng ta Ä‘au!
Cái chết tung sóng cuá»™n Ba ra khá»i sà n tà u,
Từng vùi dáºp trái tim hồng ngưá»i quyết tuyết,
Cái chết giữa nhà ngục Tình Tây hay giữa đại ngà n gió rét
Trước há»ng súng quân thù giăng lưới bá»§a vây
Cái chết đến bên Bác bao lần. Nó phải lui ngay
Bác nhìn nó. Hãy lui ra cho Ngưá»i là m việc
GiỠviệc đã gần xong. Nó biết.
Chắc Ngưá»i có thể ra Ä‘i. Nắng sắp xong ngà y.
Chưa xong đâu. Äêm đêm miá»n Nam lắng tiếng Bác trên đà i
Một hơi thỠmệt, một cơn ho cũng là m lòng dân lo lắng
Ngá» cá» Bác thiêng liêng đầu tráºn tuyến
Nhân loại yên tâm khi thấy Bác cưá»i
Thuá»™c vá» nhân dân từng hÆ¡i thở cá»§a Ngưá»i
Bác là tà i sản của nhân dân, giao Bác giữ
Như ngá»n nến vạch má»™t đưá»ng Ä‘i giữa gió
Bát nước qua bão cuồng không đổ, không chao
Kẻ thù giỠđây đâu phải ngục tù, xiá»ng xÃch gươm Ä‘ao
Cái tráºn đánh vá»›i gió trá»i hanh là m Bác mệt
Cái thá»i tiết thá»i gian như rết bò, như má»t khoét
Cơn yếu, cơn đau trong mỗi tế bà o
Tráºn đánh diá»…n ra trong má»—i hồng cầu,
Khi là nó, khi không phải là nó
Kẻ thù rấy vô tình mà má»i chá»—
Trong hơi thở dồn, trong khớp xương đau.
Ngưá»i chống chá»i qua từng bữa ăn giấc ngá»§
Ngỡ như trên đầu mÅ©i kim, ngưá»i là m chá»§ lấy mình
Bằng bà n tay cầm gáºy chẳng run run, bằng tráºn ho cố nén,
Bằng viên đá xiết và o tay rèn luyện,
Bằng má»—i bước trên đưá»ng xoà i Bác cố bước Ä‘i nhanh.
Bác bình yên viết Di chúc ngay giữa ngà y sinh nháºt
Khi non sông Ä‘ang chúc thá» Ngưá»i
Dẫu ra đi cũng là ngà y gieo hạt
Giấu niá»m Ä‘au dưới má»™t ngà y vui
Di chúc không viết lên đá, khắc lên và ng chói lá»i,
Mà trên bản tin hà ng ngà y, láºt lại
Sau bản tin má»™t hôm, Ngưá»i ký thác chuyện muôn Ä‘á»i
Ngưá»i không muốn lúc ra Ä‘i, là m ta đột ngá»™t
Bảo cái sinh cái tá» cÅ©ng thưá»ng thôi,
Câu thÆ¡ Äá»— Phá»§ “cổ lai hy”, Ngưá»i sẽ nhắc
Bác chẳng muốn ta cau vầng trán, nhìn quy luáºt,
Bác không nói tuổi già , Bác bảo tám mươi xuân,
Lá»i văn trong suốt trong veo như nước mắt,
Cái ná»—i Ä‘au đã lá»c đến trong ngần.
Ôi muôn và n tình thương yêu tá»a ra từ lúc ấy
Muôn và n tình thương yêu trà n lên khắp núi sông
Ngỡ như trên nghìn đỉnh non cao, vạn dòng nước chảy
Có tình thương của Bác bao trùm.
Ngưá»i sắp xa nhân dân từng yêu suốt má»™t Ä‘á»i
Xa miá»n Nam, ná»a thế ká»· rồi chẳng gặp
Xa các cháu nhi đồng, mùa hội Tổ quốc,
Gần Mác, Lê nin, nhưng sắp chia tay đồng chà đấy rồi
Di chúc Nguá»i viết cho ta, đâu phải vì Ngưá»i
Bác sợ khi Bác đi rồi, ta sẽ lạnh
Sợ ta đau, sợ ta rồi lơ đễnh,
Sợ ta quen
Ngưá»i gởi lại má»™t niá»m tin,
Còn như Ngưá»i, Ngưá»i đã hoá hương sen,
Trở vỠcái là ng Sen muôn thuở,
Mắt rưng lệ, ta Ä‘á»c Di chúc Ngưá»i từng câu từng chữ
Ngỡ như trước mắt, trên cao đâu đó, Bác nhìn.
(19-3-1976)
Chế Lan Viên – TrÃch Hoa trước lăng Ngưá»i (1976)