Bằng khả năng cảm hóa đặc biệt và uy tÃn cá»§a mình, Hồ Chá»§ tịch đã thu hút và thuyết phục rất nhiá»u những nhà chà sÄ© yêu nước, nhân sÄ© trà thức cá»§a xã há»™i cÅ© hưởng ứng, tham gia kháng chiến và hết lòng phụng sá»± Tổ quốc.
Sau khi già nh được độc láºp, đất nước ta ở trong hoà n cảnh vô cùng khó khăn: thù trong giặc ngoà i, tình hình kinh tế xã há»™i khá»§ng hoảng vì đói rét, dốt nát, dịch bệnh, thiên tai. Tuy ChÃnh phá»§ lâm thá»i đã được thà nh láºp nhưng vẫn cần nhiá»u ngưá»i có tâm, có tà i để phụng sá»± Tổ quốc. Trong bà i Nhân tà i và kiến quốc đăng trên báo Cứu quốc ngà y 14/11/1945, Chá»§ tịch Hồ Chà Minh đã viết: “Kiến thiết cần có nhân tà i. Nhân tà i nước ta dù chưa có nhiá»u lắm nhưng nếu chúng ta khéo lá»±a chá»n, khéo phân phối, khéo dùng thì nhân tà i cà ng ngà y cà ng phát triển cà ng thêm nhiá»uâ€. Trên thá»±c tế, bằng khả năng cảm hóa đặc biệt và uy tÃn cá»§a mình, Bác Hồ đã thu hút và thuyết phục rất nhiá»u những nhà chà sÄ© yêu nước, nhân sÄ© trà thức cá»§a xã há»™i cÅ© hưởng ứng, tham gia kháng chiến và hết lòng phụng sá»± Tổ quốc.
Cụ Huỳnh Thúc Kháng từng Ä‘áºu giải Nguyên khoa Canh Tý rồi đỗ Tiến sÄ©, nổi danh là má»™t nhà đại khoa bảng nhưng cụ không ra là m quan mà cùng các nhà chà sÄ© lừng danh như: Phan Bá»™i Châu, Phan Chu Trinh, Trần Quý Cáp mưu sá»± nghiệp cứu nước, vì váºy cụ bị Pháp đà y ra Côn Äảo 13 năm. Sau khi ra tù, cụ láºp ra báo Tiếng Dân, rồi được bầu là m Chá»§ tịch Viện dân biểu Trung kỳ. Khi cách mạng già nh chÃnh quyá»n thà nh công, quan Ä‘iểm chÃnh trị cá»§a cụ không có gì thay đổi và tuy lúc ấy cụ đã 70 tuổi nhưng uy tÃn và tinh thần yêu nước cá»§a cụ vẫn có má»™t ảnh hưởng rất lá»›n trong xã há»™i.
Ngay từ cuối năm 1945, Chá»§ tịch Hồ Chà Minh đã gá»i hai bức Ä‘iện má»i cụ Huỳnh ra là m Bá»™ trưởng Bá»™ Ná»™i vụ, lần đầu cụ từ chối vì tuổi cao sức yếu nhưng lần hai thì cụ đồng ý ra Hà Ná»™i gặp Bác. Ngà y 24/2/1946, Ủy ban Hà nh chÃnh Trung bá»™ cho xe qua tòa báo Tiếng Dân đưa cụ Huỳnh ra Thá»§ đô. Buổi gặp đầu tiên cá»§a hai tấm lòng yêu nước, thương dân tháºt cảm động và chân thà nh. Bác Hồ bố trà cho cụ Huỳnh ở ngay trên tầng lầu Bắc Bá»™ phá»§. Hai cụ hay ăn sáng vá»›i nhau, thưá»ng là xôi và bánh tráng. Hồ Chá»§ tịch nói vá»›i cụ: “Việc má»i cụ ra nháºn chức Bá»™ trưởng Bá»™ Ná»™i vụ là ý kiến chung cá»§a tất cả các đảng phái, chứ không phải ý kiến riêng cá»§a cụ Nguyá»…n Hải Thần và tôi, vì cụ ở lại trong nước, cụ biết rõ trình độ tiến bá»™ cá»§a đồng bà o ba kỳ, đồng thá»i đồng bà o ba kỳ Ä‘á»u tÃn nhiệm cụâ€. Cụ Huỳnh trả lá»i: “Tôi ra đây cốt là gặp cụ, chứ lúc nà y là lúc cần tăng gia sản xuất mà tôi không biết cầm cà y, cầm cuốc; lại cần kháng chiến mà tôi lại không mang súng nổi. Cụ nên kiếm ngưá»i trẻ thạo việc để trao nhiệm vụ thì hÆ¡nâ€, nhưng Bác vẫn kiên trì thuyết phục má»™t cách hợp lý thuáºn tình nên cụ Huỳnh vui vẻ nháºn lá»i. Ngà y 2/3/1946, tại cuá»™c há»p đầu tiên cá»§a Quốc há»™i, Bác đã giá»›i thiệu cụ Huỳnh nháºn trá»ng trách nắm Bá»™ Ná»™i vụ là má»™t ngưá»i đạo đức danh vá»ng mà toà n thể quốc dân ai cÅ©ng biết. Sau đó, cụ Huỳnh lại được cá» là m Há»™i trưởng Há»™i Liên hiệp quốc dân Việt Nam, cụ không giấu được những cảm xúc sâu xa qua câu đối:
“Sướng Æ¡i là sướng, thân nô mà là m chá»§ nhân ông
Vui vui là vui, đổi quyá»n vua mà là m dân quốc má»›i!”
Từ ấy, Bác và cụ Huỳnh tháºt sá»± như hai ngưá»i bạn tri ká»·, cùng tâm sá»± và thưá»ng xuyên thăm nom nhau. Má»—i khi có món gì ngon, Bác cÅ©ng má»i cụ Huỳnh cùng thưởng thức: khi lá» tương Nam Äà n, lúc chai mắm tép Thái Bình. Trong má»™t buổi tâm tình, cụ Huỳnh nhắc khéo chuyện riêng cá»§a Bác bằng hai câu thÆ¡:
“Năm mươi sáu tuổi vẫn chưa giÃ
Cụ ông thấy, cụ bà không?”
Nhưng lúc ấy Bác chỉ cưá»i không nói gì.
Sau khi Hiệp định sÆ¡ bá»™ 6-3 được ký kết, bá»n phản động tung tin đồn nhảm là m giảm uy tÃn Bác và bôi xấu ChÃnh phá»§, cụ Huỳnh đã phát biểu rằng: “Há»™i đồng ChÃnh phá»§ không bán nước! Tôi xin tuyên bố vắn tắt vá»›i anh em đó chẳng qua là má»™t nước cá» cá»§a Hồ Chá»§ tịch vá»›i cả nước Pháp lẫn Tưởng Giá»›i Thạch. Hồ Chá»§ tịch là má»™t tay cao cá». Tôi chắc chắn và anh em cứ Ä‘inh ninh rồi đây thế nà o rồi mình cÅ©ng thắng thếâ€.
Trước khi rá»i Hà Ná»™i sang thăm Pháp, Bác đã á»§y quyá»n cụ Huỳnh là m Quyá»n Chá»§ tịch nước. Sáng 31/5.1946, trước khi lên máy bay, Bác đã nắm tay cụ Huỳnh nói: “Mong cụ dÄ© bất biến ứng vạn biến!â€. Trong thá»i gian Bác Ä‘i vắng, cụ Huỳnh đã viết má»™t bà i thÆ¡ vá» Ngưá»i như sau:
“Tung hoà nh bể Sở với non Ngô
Äảm lược ai hÆ¡n Chá»§ tịch Hồ
Mưa gió dãi dầu bao tuế nguyệt
Nước non gây dựng nổi cơ đồ
Sen kia chẳng ngại bùn hôi lấm
Tùng ná» bao phen ngá»n gió xô
Khắp cả ba kỳ Ä‘á»u tÃn nhiệm
Rá»™n rà ng muôn miệng tiếng hoan hôâ€.
Cụ Huỳnh đã là m rất tốt trá»ng trách mà Bác đã tin tưởng giao lại và cụ cà ng cương quyết giao lại và cụ cà ng cương quyết vá»›i lÅ© giặc thân Tưởng. Sau vụ án phố Ôn Như Hầu, há»™i Việt Nam Quốc dân Äảng kéo đến Bắc Bá»™ phá»§ xin gặp cụ để thanh minh cho đưá»ng lối cách mạng cá»§a mình, cụ Huỳnh đã ra cầu thang cầm batoong chỉ thẳng và o mặt chúng quát to: “Äồ kẻ cướp! Äồ vô lại! Quốc gia dân tá»™c gì chúng mà y!â€.
Trong mấy tháng ở Pháp, Bác thưá»ng gá»i Ä‘iện thăm há»i tình hình ở nhà và sức khá»e cụ Huỳnh. Trong má»™t bức Ä‘iện riêng, Bác đã trả lá»i câu há»i mà cụ đưa ra bằng bà i thÆ¡ sau:
“NghÄ© chẳng ra thÆ¡ để trả lá»i
Nhớ ơn cụ lắm cụ Huỳnh ơi
Non sông một mối chung nhau gánh
Äá»™c láºp xong rồi cưới vợ thôiâ€.
Cuá»™c trưá»ng kỳ kháng chiến bùng nổ, đầu năm 1947, cụ Huỳnh Ä‘i kinh lý miá»n Trung. Vá» thăm quê hương Tiên Phước, cụ tâm sá»± vá»›i bà con: “Tôi đã và o loại sáng nhưng Cụ Hồ lại sáng hÆ¡n tôi nhiá»u. Cụ Hồ có những ngưá»i giúp việc thông minh lắm, giá»i lắm, tin tưởng lắm. Cụ Hồ rất vÄ© đại, dưới có đội ngÅ© giúp việc tà i năng, nhất định sẽ đưa dân tá»™c ta đến tòan thắngâ€.
Äầu tháng 4/1947, trong má»™t buổi nói chuyện vá»›i các thân hà o, nhân sÄ© tại Quảng Nam, nhiá»u ngưá»i há»i cụ Huỳnh vỠông Hồ Chà Minh, cụ Huỳnh vỠông Hồ Chà Minh, cụ Huỳnh trả lá»i rằng: “Ông Hồ không phải như nhiá»u ngưá»i khác mượn hai tiếng cách mạng để rồi là m già u hoặc là m quan to như các ông tưởng đâu. Ông Hồ không đồng xu dÃnh túi. Nói vá» bằng cấp thì ông Hồ không là Tiến sÄ©, Phó bảng gì cả. Nhưng nói vá» tri thức và sá»± nghiệp cách mạng thì chắc chắn lá»›p chúng ta cÅ©ng như lá»›p trước chúng ta không ai bì kịpâ€.
Giữa tháng 4/1947, cụ Huỳnh ốm nặng ở Quảng Ngãi. Trên giưá»ng bệnh, cụ Ä‘á»c cho thư ký chép bức thư riêng gá»i Bác: “KÃnh gá»i Hồ Chá»§ tịch. Tôi bệnh nặng chắc không qua khá»i. Bốn mươi năm ôm ấp độc láºp và dân chá»§, nay nước ta đã độc láºp, chế độ dân chá»§ đã thá»±c hiện, thế là tôi chết hả. Chỉ tiếc không được gặp Cụ lần cuối cùng. Chúc Cụ sống lâu để dìu dắt quốc dân trên đưá»ng vinh quang hạnh phúc. Chà o vÄ©nh quyếtâ€.
Vô cùng thương tiếc cụ Huỳnh Thúc Kháng, Bác đã viết thư gá»i đồng bà o toà n quốc sau ngà y cụ tạ thế: “Cụ Huỳnh là ngưá»i mà già u sang không là m xiêu lòng, nghèo khổ không là m nản chÃ, oai vÅ© không là m sá»n gan. Cả Ä‘á»i cụ Huỳnh không cầu danh vị, không cầu lợi lá»™c, không thèm là m già u, không thèm là m quan. Cả Ä‘á»i cụ Huỳnh chỉ phấn đấu cho dân tá»™c được tá»± do, nước được độc láºp… Äồng bà o Việt Nam quyết theo gương kiên quyết cá»§a cụ. Con Rồng cháu Tiên quyết không là m nô lệ. Tinh thần kháng chiến cá»§a cụ Huỳnh sống mãi!â€./.