Tháng 7, giữa dòng người tề tựu viếng Nghĩa trang liệt sĩ quốc gia Ðường 9, có một cựu chiến binh già quê ở Phú Thọ lặng lẽ đi hết hàng mộ này đến hàng mộ khác.
Bỗng ông khựng lại trước một bia mộ, rồi bật khóc nức nở: “Tôi, Tân đây! Ðồng chí nào nằm đây vậy? Ðồng chí nào nằm đây thay tôi vậy?”…
Bia mộ tên ông, quê quán của ông, nhưng ông còn sống cơ mà? Ông kể ngày đó chiến tranh ác liệt lắm, ra trận ai cũng chiến đấu trên tinh thần “Quyết tử cho Tổ Quốc quyết sinh” nên tất cả mọi người đều chuẩn bị hết cho mình một cái kết có thể đến bất cứ lúc nào, để nếu có nằm xuống, sau này còn biết đấy là ai.
Ông có một chiếc bi đông ghi lại tên mình, luôn mang theo người nhưng không ngờ ngày hôm ấy ai đã mang nhầm mất. Và người ấy, đang ở đây, trước mặt ông, ông không thể biết đấy là Hùng là Hà hay đồng chí nào trong đơn vị mà thay vào đó là cái tên Tân, vốn được khắc trên chiếc Bi đông.
Chiến tranh là thế, có vinh quang, có hào hùng nhưng không thể nào thiếu được những mất mát, hy sinh. Chỉ có một thứ tồn tại theo suốt những trận chiến ấy chính là tình đồng đội và sự tự hào về một cuộc chiến giành lại độc lập tự do, toàn vẹn lãnh thổ cho dân tộc!!!
Link báo: http://m.cand.com.vn/Phong-su-tu-lieu/Chuyen-nguoi-cuu-chien-binh-vieng-mo-co-ten-minh-o-nghia-trang-liet-si-359756/