Äại tướng Võ Nguyên Giáp kể: Tháng 7/1945, ở Tân Trà o, Tuyên Quang, do Ä‘iá»u kiện sống hết sức kham khổ, ăn uống đạm bạc, thiếu thốn lại là m việc quá sức nên Bác Hồ lâm bệnh nặng. CÅ©ng và o thá»i Ä‘iểm đó, cao trà o kháng Nháºt Ä‘ang cuá»™n dâng từ Bắc và o Nam, các địa phương Ä‘ang chuẩn bị má»i lá»±c lượng khởi nghÄ©a. Ấy váºy mà đúng lúc “dầu sôi lá»a bá»ng†thì Bác lại ốm. Nhìn Bác Ä‘au yếu, tôi lo lắng vô cùng.
Hồi đó, tôi là m việc dưới là ng Tân Láºp, hà ng ngà y vẫn lên báo cáo tình hình vá»›i Bác. Äã mấy hôm bị sốt, song Ngưá»i vẫn gượng là m việc. Khi tôi há»i thăm, Bác chỉ nói: “Chú cứ xuống là m công tác, tôi không việc gì!â€. Má»™t hôm lên gặp, thấy Bác yếu quá, ngưá»i hốc hác chỉ con da bá»c xương mà lại sốt liên tục, há»i ra thuốc men không có, chỉ có mấy viên thuốc cảm và ký ninh, Bác đã uống mà không thấy đỡ. Thưá»ng thì Ngưá»i chỉ nằm và o lúc nghỉ, thế mà bây giá» chịu nằm, đầu nóng hầm háºp, sốt miên man và có lúc mê sảng. Thấy váºy, tôi rất lo. Äêm đó, tôi nói xin ở lại, Bác mở mắt nhìn tôi và hÆ¡i gáºt đầu.
Äêm đó trên lán Nà Nưa, Bác vừa tỉnh, vừa mê. Má»—i khi nhá»› ra Ä‘iá»u gì, Bác lại dặn tôi. Thấy mình yếu quá, Bác có ý muốn dặn lại vá» cá»§ng cố phong trà o: “Lúc nà o cÅ©ng phải chú trá»ng xây dá»±ng, bồi dưỡng cán bá»™, đảng viên và phần tá» trung kiên. Trong chiến tranh du kÃch, lúc phong trà o lên, ta phải hết sức phát triển, vừa phát triển vừa chú trá»ng xây dá»±ng căn cứ cho tháºt vững chắc, đỠphòng lúc khó khăn má»›i có chá»— đứng chânâ€. Rồi Bác dặn: “Lúc nà y thá»i cÆ¡ thuáºn lợi đã tá»›i, dù hy sinh tá»›i đâu, dù phải đốt cháy cả dãy Trưá»ng SÆ¡n cÅ©ng phải kiên quyết già nh cho được độc láºp!â€.
Tôi hiểu tấm lòng khát khao cháy bá»ng cá»§a Ngưá»i đối vá»›i ná»n độc láºp, tá»± do cá»§a dân tá»™c. Tôi hiểu việc đại sá»± rất gấp rồi. Hôm sau, tôi viết thư há»a tốc vá» Trung ương báo cáo tình hình, chuẩn kế hoạch cho Tổng khởi nghÄ©a.
Tìm má»i cách chữa bệnh cho Bác Hồ
Äại tướng nói tiếp: Tôi cho anh em tìm há»i bà con địa phương xem có thuốc men gì không để chữa bệnh cho Bác? Bà con nói gần đây có má»™t ông lang chữa bệnh sốt nóng giá»i. Tôi cho ngưá»i cưỡi ngá»±a Ä‘i đón ông thầy vá». Ông lang già ngưá»i Tà y đến xem mạch, sá» trán Bác, rồi cho Bác ăn má»™t thứ cá»§ vừa đà o trong rừng vá», Ä‘em đốt cháy hòa và o cháo loãng. Bác tỉnh, hôm sau ăn thêm mấy lần vá»›i cháo loãng nữa, cÆ¡n sốt nhẹ dần. Bác lại ngồi dáºy là m việc được. Nhưng nói váºy, tôi thấy Bác vẫn còn yếu lắm…
Ngoà i cụ lang ngưá»i Tà y, tôi còn cho ngưá»i tìm y tá Nguyá»…n Việt Cưá»ng (tên tháºt là Nguyá»…n Äức KÃnh), sinh năm 1925, ở là ng Khau Chá»§ (xã Äông Viên, huyện Chợ Äồn, tỉnh Bắc Kạn) đến tiêm thuốc chữa bệnh cho Bác. Rồi má»i cả cụ Lang Páo, ngưá»i ở xóm Nà Lẹng (xã Äồng Thịnh, huyện Äịnh Hóa, Thái Nguyên) đến sắc thuốc uống và thuốc tắm để Bác đẩy lui căn bệnh sốt rét ác tÃnh. Nhưng bệnh tình cá»§a Bác vẫn chưa dứt.
Tháºt may, đúng và o thá»i Ä‘iểm đó, nhóm “Con Nai†cá»§a Hoa Kỳ nhảy dù xuống Tân Trà o (Biệt đội The Deer Team, tên má»™t nhóm đặc nhiệm cá»§a CÆ¡ quan Tình báo chiến lược Mỹ OSS, tiá»n thân cá»§a CIA). Há» mang theo khá nhiá»u thuốc men tốt. Anh em đỠxuất vá»›i tôi nói vá»›i Thomas, Trưởng nhóm cho ngưá»i đến chữa bệnh cho Bác. Paul Hoagland, y sÄ© cá»§a “Con Nai†được cỠđến chẩn bệnh cho Bác và điá»u trị cho Bác bằng cách tiêm kháng sinh, uống thuốc ký ninh, thuốc trị đại trà ng… Gặp thuốc tốt, Bác đã qua cÆ¡n trá»ng bệnh mưá»i chết má»™t sống.
Äể tiếp tục hồi phục sức khá»e cho Bác, tôi quyết phải Ä‘i tìm các vị thuốc bổ có trong dân gian. Nghe tin ở Bản Cái (xã Thanh Äịnh, huyện Äịnh Hóa) có gia đình ông Ma Äình Táºp và vợ là Ma Thị Mai có nhân sâm, tôi cho ngưá»i đến tìm mua. Ông Táºp khi đó là m Chánh tổng, nhà có cá»§a ăn cá»§a để từ thá»i các cụ để lại, trong đó có má»™t váºt được coi là váºt báu gia truyá»n, là tà i sản quý giá nhất cá»§a cả dòng há» Ma, đó là há»™p sâm Cao Ly. Ông tÃch trữ nhân sâm phòng khi bệnh trá»ng.
Hôm đó, trá»i đã tối muá»™n, khi cả nhà ông Táºp Ä‘ang say giấc thì bá»—ng có tiếng gõ cá»a. Ông Táºp dáºy mở cá»a thì thấy có cán bá»™ đến há»i mua sâm cho Ä‘oà n thể để bồi bổ sức khá»e cho má»™t cán bá»™ thượng cấp. Ông bà đã tìm khóa mở chiếc hòm lấy ra chiếc tráp gá»— trong đó đựng nhân sâm. Trong tráp có má»™t cá»§ sâm nguyên vẹn dà i khoảng 13cm và ná»a cá»§ sâm Ä‘ang dùng dở. Không chút ngần ngại, gia đình đã trao toà n bá»™ số sâm để tặng cho “ông cán bá»™ cao tuổi†mà ông bà đoán là ngưá»i rất quan trá»ng vá»›i cách mạng và không lấy tiá»n.
Nhá» có thuốc thang kịp thá»i và có nhân sâm bổi bổ, sức khá»e cá»§a Bác khá hÆ¡n và giá» Tổng khởi nghÄ©a đã đến. Ngà y 14/8/1945, Há»™i nghị toà n quốc cá»§a Äảng được tổ chức, Bác vừa dứt cÆ¡n sốt đã tá»›i chỉ đạo già nh chÃnh quyá»n từ Phát xÃt Nháºt.
Ngà y 22/8/1945, Bác rá»i Tân Trà o vá» Hà Ná»™i, khi đó Ngưá»i chưa khá»i bệnh, còn mệt nhiá»u, có lúc phải nằm cáng. Ngà y 26/8/1945, tại ngôi nhà số 48 HaÌ€ng Ngang, Hà Ná»™i, Bác triệu táºp và chá»§ trì cuá»™c há»p chuẩn bị ra Tuyên ngôn độc láºp. Ngà y 27/8/1945, Bác triệu táºp cuá»™c há»p cá»§a Ủy ban Dân tá»™c giải phóng và được bầu là m Chá»§ tịch ChÃnh phá»§ lâm thá»i nước Việt Nam dân chá»§ cá»™ng hòa. Ngà y 28 và 29/8/1945, Bác tá»›i là m việc tại số nhà 12 phố Ngô Quyá»n – trụ sở cá»§a ChÃnh phá»§ lâm thá»i. Bác dà nh phần lá»›n thá»i gian soạn thảo Bản Tuyên ngôn độc láºp. Ngà y 2/9/1945 diá»…n ra cuá»™c mÃt tinh vô cùng trá»ng thể tại Quảng trưá»ng Ba Äình (Hà Ná»™i), Chá»§ tịch Hồ Chà Minh Ä‘á»c Bản Tuyên ngôn độc láºp khai sinh ra nước Việt Nam dân chá»§ cá»™ng hòa và ra mắt ChÃnh phá»§ lâm thá»i.
Ngà y trá»ng đại đó, tôi ghi nhá»› suốt Ä‘á»i, không chỉ vì nước Việt Nam dân chá»§ cá»™ng hòa ra Ä‘á»i mà còn vì má»™t chuyện rất đáng phấn khởi là nhìn thấy bệnh tình cá»§a Bác đã dứt, Ngưá»i đã khá»e lại để chèo lái con thuyá»n cách mạng già nh độc láºp cho Việt Nam.