Tháng 5-1942, Bác Ä‘i há»p tỉnh á»§y Cao Bằng, Bác đóng vai ông thầy mo kiêm thầy thuốc nhưng mà điếc. Äồng chà Thế Anh đóng vai đón ông thầy mo vá» chữa cho vợ bị ốm.
Lúc nà y đồng chà Thế Anh mới chỉ biết Bác là ông Ké Thu. Bác nhỠtỉnh ủy Cao Bằng chuẩn bị cho Bác một cuốn sách cúng, một cái thanh la, một con gà và mấy bao gạo nếp.
Äồng chà Thế Anh Ä‘eo các bao gạo nếp. Bác đội nón Núng, lấy khăn che râu, mặc bá»™ quần áo Nùng, tay chống gáºy. Äến ngã ba Äôn Chương thì gặp bá»n tổng Ä‘oà n và bá»n lÃnh gác.
Bá»n chúng há»i: Äi đâu?
Äồng chà Thế Anh đáp: Äi đón ông Ké vá» chữa cho vợ Ä‘ang bị bệnh phong.
– Tốt lắm. Vá» chữa cho vợ tao Ä‘ang ốm nặng.
Như thế thì gay go rồi. Äồng chà Thế Anh nói Ä‘i nói lại vá»›i tụi nó: Ông Ké nà y cÅ©ng xoà ng thôi. Chỉ biết cúng có bệnh phong thôi, lại Ä‘iếc nữa mà .
Nói mãi, chúng nó cÅ©ng nhượng bá»™ và nói rằng: Mà y Ä‘i xong, chiá»u vá» nhá»› cúng cho vợ tao.
Ông Ké quay lại cưá»i. Äồng chà Thế Anh bá»±c quá, Ä‘i má»™t quãng xa, rồi quay lại phê bình ông Ké:
Äã bảo là điếc rồi, mà ông Ké còn quay lại cưá»i vá»›i nó. Là m váºy nó bắt thì là m sao?
– Nếu không cưá»i thì nó bắt rồi. Äiếc vì nó nói không nghe. Nhưng mình còn hệ thần kinh. Ông Ké giải thÃch, mình còn Ä‘i lại được, nó vá»— và o ngưá»i phải biết. Chứ nó vá»— và o mà không đứng lên nó cho là điếc giả vá», nó bắt rồi.
Äi má»™t quãng, đồng chà Thế Anh lại ngạc nhiên khi nhìn hà m răng ông Cụ trắng là thế, sao hôm nay lại bẩn váºy.
Bác cưá»i và nói: Chục, chục, cheng cheng, xôi đầy, gà béo đưa cho thầy, thầy ăn. Ä‚n chưa hết nó còn dÃnh như thế.
Bác đã lấy nhá»±a sung phÆ¡i khô tai tái rồi dà và o răng sau đó lấy xôi nhét và o. Lúc Bác cưá»i, hạt xôi cứ rÆ¡i lả tả.
Việc là m nà y cá»§a Bác cà ng là m cho chúng ta thấy rõ Bác đã chuẩn bị cải trang và giữ bà máºt rất chu đáo.
———-
* Theo sách Những mẩu chuyện vá» tấm gương đạo đức Hồ Chà Minh (táºp I), Nxb. ChÃnh trị quốc gia Sá»± tháºt, 2015