Bác Hồ là vị lãnh tụ cá»§a nhân dân, được nhân dân tin yêu, coi như ngá»n cá» cá»§a toà n dân tá»™c. Nhưng Bác rất gần nhân dân và không cho phép mình đòi há»i cho mình bất cứ má»™t ngoại lệ, má»™t đặc quyá»n đặc lợi gì.
Cuối năm 1961, Bác Hồ vá» quê hương Nghệ An thăm há»i bà con xã VÄ©nh Thà nh – nÆ¡i có phong trà o Ä‘iển hình trồng cây. Bác đứng giữa nắng trưa nói chuyện vá»›i nhân dân khiến nhiá»u ngưá»i băn khoăn, lo lắng. Äồng chà Chá»§ tịch huyện thấy váºy cho tìm mượn được chiếc ô, định dương lên che nắng cho Bác. Thấy váºy Bác quay lại há»i: “Thế chú có đủ ô che cho tất cả đồng bà o không? Thôi chú cất Ä‘i, Bác có phải là vua đâu?â€.
Má»™t lần, trong bữa ăn, đồng chà phục vụ dá»n lên cho Bác má»™t đĩa cá anh vÅ©, má»™t loại cá sông quý hiếm thưá»ng chỉ có ở khúc sông Bạch Hạc – Việt Trì. Nhìn đĩa cá biết ngay là cá»§a hiếm, Bác khen và bảo: “Cá ngon quá, thế mà chú Tô (tức đồng chà Phạm Văn Äồng) lại Ä‘i vắng. thôi các chú để đến chiá»u, đồng chà Tô vá» cùng thưởng thứcâ€.
Tưởng chuyện cÅ©ng sẽ Ä‘i qua, nhưng đến hôm sau, trong mâm lại có món cá hôm trước. Nhìn đĩa cá, Bác hiểu ngay và tỠý không bằng lòng: “Bác có phải vua đâu mà phải cúng tiến!â€.
Rồi Ngưá»i kiên quyết bắt mang Ä‘i không ăn nữa. Như Bác đã từng nói, ở Ä‘á»i ai chẳng thÃch ăn ngon mặc đẹp, nhưng nếu miếng ngon đó lại đổi bằng sá»± mệt nhá»c, phiá»n hà cá»§a ngưá»i khác thì Bác đâu có chấp nháºn.
St