Em là Phượng em đâu có lỗi
Mà tại sao tức tối với em
Cả làng cả nước ra xem
Mọi người đang khiến cho em lụi tàn!
Bao ký ức ngập tràn nắng hạ
Tiếng trống trường báo đã vào hè
Khắp nơi rộn rã tiếng ve
Còn em thầm lặng nghỉ hè giữa sân.
Họ nhà em cái tâm rất đẹp
Hoa lá cành đủ nét kiêu sa
Nếu anh đứng ở đằng xa
Thấy màu đỏ thắm ấy là chính em.
Mấy hôm trước bạn em chuyển dạ
Thật chẳng may nó ngã lăn đùng
Đè lên các bạn ngồi chung
Cớ sao giờ lại điên khùng giết em?