Thơ: Phạm Quang Biểu.
P/S, ảnh: Loan Lê.
Bác Hồ là bậc nhân tài
Đối nhân, xử thế mấy ai sánh bằng!?
Tâm hồn vĩ đại sáng trong
Mang tính giáo dục cộng đồng rất cao!
Việt Nam rất đỗi tự hào
Có người lãnh tụ đức cao, trí ngời!
Bác đã cống hiến trọn đời
Cho Dân cho nước sáng tươi ánh hào!
“Đố ai đếm được vì sao
Đố ai đếm được công lao Bác Hồ”!
Đối với các cháu trẻ thơ
Bác luôn định hướng ước mơ xây đời!
Chăm ngoan, học giỏi, vâng lời
Kính già, yêu quý mọi người xung quanh!
Còn riêng về Đảng, Bác dành
Những lời tâm huyết ngọn ngành lắm nha!
Trước khi Bác phải đi xa
Bác đã căn dặn Đảng ta rằng là:
Đoàn kết – sức mạnh Đảng ta
Truyền thống quý báu nên là chú tâm!
Thực hành dân chủ đúng tầm
Cần, kiệm, liêm chính, chí công để mà
Giữ gìn trong sạch Đảng ta
Cho Dân tin tưởng để mà chung tay!
Đoàn viên, thanh niên giờ đây
Lực lượng xung kích hăng say nên là
Bồi dưỡng, đào tạo tốt nha
Kế thừa, phát triển tạo đà tiến lên!
Sao cho vừa “hồng” vừa “chuyên”
Nếu được như thế, Bác yên tâm à!
Nhân dân lao động ấy mà
Là lực lượng lớn nên ta phải nhờ!
Họ là sức mạnh vô bờ
Thành công, thất bại đều do họ mà!
Các vị bô lão tuổi già
Có nhiều kinh nghiệm để mà đổi trao!
Trước khi bổ nhiệm, bàn giao
Cần phải cân đối làm sao hài hòa!
Có cả lớp trẻ, lớp già
Giữ vững đường lối Đảng ta cầm quyền!
Tâm hồn vĩ đại, chính chuyên
Bác đã chèo lái con thuyền thành công!
Việt Nam dòng máu Tiên Rồng
Đời đời ghi nhớ sức công Bác Hồ!./.
P/S: ❤BỨC THƯ CỦA THẦY GIÁO NGUYỄN TẤT THÀNH GỬI HỌC TRÒ TRƯỜNG DỤC THANH🌷
“Các trò thân yêu! Thầy biết là các trò rất yêu mến Thầy. Nhưng Thầy không thể ở lại trường Dục Thanh dài hơn nữa, dạy thêm cho các trò những bài học, kể thêm những câu chuyện cổ tích, chuyện đời xưa cho các trò nghe. Thầy phải đi, đi rất xa. Ước mơ một ngày mai nước nhà độc lập tự do kêu gọi Thầy dấn bước ra đi.
Cho nên Thầy để lại lời từ giã mà không tiện gặp đầy đủ các em trước lúc lên đường… Thầy ra đi nhưng lòng vẫn hằng mong các em là những trò giỏi của trường, con ngoan của gia đình, ra đường biết kính người già, nhường em nhỏ, yêu quý mọi người…
Các trò thương mến, Thầy đi xa, lòng vẫn nhớ, vẫn gần các trò. Thầy đã không kịp mua sách, Thầy để lại hai đồng bạc góp vào Quỹ thư viện trường Dục Thanh của chúng ta.
Chúc các trò tấn tới!
Hồn nước gọi chúng ta lên phía trước!
Ngày… tháng 10 năm 1910
Nguyễn Tất Thành”
Quá trình từ nhà giáo yêu nước Nguyễn Tất Thành đến người cộng sản Nguyễn Ái Quốc – Chủ tịch Hồ Chí Minh chính là quá trình phấn đấu không mệt mỏi, khổ luyện trong mọi khó khăn, gian khổ để rèn luyện đạo đức, ý chí cách mạng của “bậc đại trí, đại nhân, đại dũng”.
Vì vậy, nhà nghiên cứu Đào Phan đã dành tình cảm đặc biệt khi viết về Chủ tịch Hồ Chí Minh với vai trò người Thầy, : “Nếu không có sự lựa chọn từ Phan Thiết của anh thanh niên Nguyễn Tất Thành để hoá thân vào giai cấp công nhân, thì làm sao có sự lựa chọn từ Pari của nhà cách mạng Nguyễn Ái Quốc để đi đến với Chủ nghĩa Mác – Lênin…
Nếu không có sự quyết định từ Phan Thiết của thầy giáo Nguyễn Tất Thành, thì làm sao có những quyết định từ Quảng Châu, Hương Cảng, Tân Trào, Hà Nội… của lãnh tụ Hồ Chí Minh đối với tiền đồ của Tổ quốc? Trong cách xử trí đối với thời đại qua một sự lựa chọn rất độc đáo từ bấy giờ, thiên tài của thầy giáo trẻ tuổi ở trường Dục Thanh quả đã báo trước sự lỗi lạc của vị Chủ tịch nước Việt Nam”.
Những năm tháng dạy học ở trường Dục Thanh tuy không dài, nhưng thầy Thành đã nhận được những tình cảm yêu thương, quyến luyến của các đồng nghiệp, học sinh và nhân dân ở nơi đây. Tại mái trường này, thầy đã có thêm nhiều trải nghiệm mới, rèn luyện bản thân, tích lũy thêm nhiều kiến thức, vốn sống để làm hành trang ra đi tìm đường cứu nước.
Ngành Giáo dục nước nhà tự hào vì có người thầy giáo Nguyễn Tất Thành. Dù năm tháng có trôi qua, thầy giáo Nguyễn Tất Thành vẫn mãi là tấm gương sáng ngời về nhân cách, đạo đức người Thầy.🌹🌹🌹