‘Sáng ra mở mạng, đập vào mắt tôi là hình ảnh của 1 em bộ đội ngất xỉu vì kiệt sức phải làm việc trong đêm để dọn chỗ ở cho những Việt Kiều và con em Việt Nam ta từ nước ngoài trở về ở một khu cách ly .
‘Nhìn hình ảnh này mà đau đến tận tim gan .
Tôi nghĩ thương các em bao nhiêu thì giận những kẻ đòi hỏi ở các em từng ấy. Đòi chỗ ở sạch đẹp ư? Đòi ăn ngon ư? Đòi đi cách ly mà như đi du lịch ư? Đòi chế độ ưu tiên nhiều hơn những em bộ đội đã phải ngất xỉu này ư?
XIN LỖI NHÉ!
Về chỗ cách ly thấy bẩn thì nên xắn tay áo lên mà dọn mà lau vì mọi người vẫn đang khỏe mạnh đang còn tay còn chân mà. Muốn ăn ngon thì chờ sau 14 ngày về nhà mà tự nấu còn Đất nước cho bạn có nước uống, có cơm ăn 3 bữa là quá tốt rồi. Người khác ăn được người khác sống được thì mình cũng phải cố mà ăn mà sống. Chỉ 14 ngày chứ có phải đi tù đâu.
‘Nhiều người bảo sợ lây chéo khi phải ở đông 8 người 1 phòng ư? Xin thưa khi mọi người đưa về nơi cách ly đã có bác sĩ khám liên tục nếu có hơi bị sốt thì cũng lập tức chuyển đi chỗ khác tuyến cao hơn làm gì có cơ hội để mà lây chéo. Chứ ko để mọi người ngồi ngoài sân bay xét nghiệm chăng?
‘Trong mấy ngày qua nếu không đưa mọi người từ nước ngoài về vào ngay khu cách ly thì chắc đến hôm nay cả đất nước chúng tôi đã giống như các nước khác rồi.
‘Đừng trách là đất nước chúng tôi không mở rộng vòng tay đón các bạn mà hãy trách các bạn những người không có Ý thức khi trở về nước tránh dịch. Bệnh dịch đã phát ra cả hai tháng trời mà các bạn vẫn cứ cố tình đi du lịch rồi đi ngắm cảnh khắp mọi nơi. Thử hỏi các bạn có Ý thức không? Khi trở về các bạn cũng không tự nguyện cách ly tại chỗ mà các bạn đi như con thiêu thân để gieo rắc dịch bệnh cho bao nhiêu người khác như vậy có đáng chửi các bạn không?
‘Các bạn có quyền coi mình, coi con của mình là kim cương? Còn họ những chiến sỹ, những người ngày đêm phục vụ các bạn như này họ là gì? Họ cũng là người đấy các bạn ạ. Ở nhà họ cũng được bố mẹ họ nâng như nâng trứng đó.
‘Hôm qua tình cờ nói chuyện với một người bạn ở nước ngoài về đi vào khu cách ly ở bạn ấy nói với tôi rằng: Mình biết là về khu cách ly gì cho nên mình chỉ cầm những đồ đạc nhẹ và quần áo đủ dùng thôi. Chứ nhiều người khác một mình về mà những 3-4 cái va ly. Khi xe đến đón thì không có chỗ mà để. Mấy em bộ đội phải thi nhau vác lên vác xuống hành lý cho họ khổ lắm. Mà họ còn tỏ thái độ cáu kỉnh khi ko có chỗ để hành lý cơ. Nghe xong mới thấy nhiều người vô tâm và vô nhân cách.
Đất nước chúng tôi cho đến giờ phút này là quá nhân đạo với những người con trở về rồi. Hãy sang Đài Loan mà xem một lao động nước ngoài cách ly tại ký túc xá mà bỏ đi ra ngoài địa điểm khác cả một lực lượng công an đi lùng sục bắt về. Họ còn thông báo dán giấy khắp nơi và phạt từ 100 triệu vnd trở lên. Bên Đài Loan người ta còn chả có chỗ để mà chứa cách ly tập trung như ở Việt Nam đâu mặc dù kinh tế của họ còn giàu gấp nước ta nhiều lần.
‘Vì vậy tôi chỉ muốn nói với mọi người rằng đòi hỏi cho bản thân mình vừa thôi. Hãy sống vì người khác và thương những người đang phục vụ cho mình một chút vì họ đã kiệt sức thật sự rồi. Cuộc chiến mới bắt đầu và chưa biết đến bao giờ có hồi kết. Nếu ai cũng chỉ biết đòi hỏi mà không tự mình vận động thì sẽ có lúc chính mình sẽ giết mình đó!
Ai cảm thấy đất nước của tôi không tốt không đủ thì đừng về nữa để gây thêm gánh nặng cho đất nước.
Các bạn bước chân lên xe đi cách ly. Các bạn ăn bát cơm trong khu cách ly thậm chí người dọn rác cho các bạn cũng đang phải dùng tiền thuế của nhân dân đóng góp đó!
NHỚ CHƯA!
#1TYVN #VNAH



