Đám cháy đã được dập tắt, nhưng những giọt nước mắt của những người lính cứu hỏa không ngừng chảy. Mới đây thôi những người đồng đội còn ở bên cùng ta nói cười, cùng ta làm việc, giờ đã vĩnh viễn rời xa. Dẫu biết rằng trở thành một chiến sĩ PCCC tức là luôn đặt mình vào hiểm nguy, nhưng khi những điều buồn ập đến, ta vẫn bàng hoàng nhận ra sự hy sinh mất mát hiện hữu rất gần, ngọn lửa có thể mang đi người đồng đội, người thân mà ta yêu thương gắn bó.
Từ nay những bữa cơm vắng đi một chiếc bát một đôi đũa, vắng đi cả tiếng cười của các anh. Nhưng nếu được lựa chọn, có lẽ 3 người anh hùng ấy sẽ vẫn đi theo con đường ấy, con đường trở thành chiến sĩ PCCC.
🇻🇳 Xin kính cẩn nghiêng mình tiễn biệt các anh, trân trọng sự xả thân của các anh giữa thời bình vì bình yên, vì hạnh phúc của nhân dân!!!